Tuy rằng bắt được người nào đều phải kêu người đó bằng ba rất xấu hổ, nhưng Hạ Minh Kiệt tự vỗ ngực xưng nam tử hán, lời nói ra như chém đinh chặt sắt. Chính mình tự cược, có chết cũng phải làm. 
Nếu không tin này truyền ra ngoài thì anh Hạ còn mặt mũi nào trên giang hồ! 
Hạ Minh Kiệt hắng giọng, kìm nén hơi nóng trên mặt, hít một hơi thật sâu, gọi Phan Vũ: “Ba!”
Cậu ta đã xây dựng phòng tuyến tâm lý, cũng đã nghẹn trong lòng một lúc lâu, dẫn đến khi mở miệng giọng lớn vô cùng, ngoại trừ Phan Vũ và Tôn Hạo Tường đã có chuẩn bị những người khác đều bị giật mình, sau khi phản ứng lại lập tức cười lớn.
“Ha ha ha ha, Hạ Minh Kiệt, mày bị bệnh à, hahahaha.”
"Lão Hạ, từ khi nào mày có sở thích nhận ba khắp nơi vậy?" 
“Hạ Minh Kiệt, trong phòng học nhiều người như vậy, mày gọi ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play