Trên bàn nhỏ nhất thời yên tĩnh, Đường Noãn cũng âm thầm nói, sao người máy như Diệp Thù Yến có thể ăn vặt được chứ, cô đang nghĩ xem có nên nói đùa một câu rồi rút tay lại không, quan tâm gì tới xấu hổ hay không xấu hổ, dù sao sau này cũng không xuất hiện chung với mấy người này nữa. Lại thấy Diệp Thù Yến vươn tay thản nhiên bỏ quả cherry đó vào miệng, Đường Noãn không khỏi sững sờ, luôn cảm thấy quả cherry đó cực kỳ ngon.
Diệp Thù Yến cúi đầu nhìn cô: “Sao hử?”
Có vẻ tâm trạng của anh không tệ, không hiểu sao Đường Noãn lại nghe được chút ý trêu chọc từ trong giọng nói lạnh nhạt của anh.
Tim Đường Noãn đập thình thịch, rất xấu hổ, sau đó bắt đầu bắt bẻ Diệp Nhị: “Tôi thấy có hơi khát nước, muốn uống chút rượu vang đỏ.”
Diệp Thù Thần: . . .
Đường Noãn nói xong cũng phản ứng lại lời này của mình tựa hồ có ý tứ nội hàm, nhưng nhìn bộ dáng khẩn trương của Diệp Nhị và Giang Miểu, trong nháy mắt cô lại thả lỏng, cười hỏi: “Không có sao?”
Diệp Thù Thần không tự chủ nghiến răng, chỉ thấy Diệp Thù Yến giương mắt nhìn anh ấy: “Không phải em đi lấy rượu sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play