Diệp Thù Yến đầy nghi hoặc nhìn cô: "Sao vậy? Em còn muốn?”
Vừa nói vừa tiếp tục đưa tay anh đến gần đồ ngủ cô. Đường Noãn vội vàng nói: "Không phải không phải, không muốn nữa.”
Diệp Thù Yến nhìn cô, xác định cô không nghĩ ngợi gì nữa, liền ôm cô vào lòng, thỏa mãn nhắm mắt lại: “Ừm, ngủ thôi.”
Đường Noãn trợn to mắt nhìn, không dám nghĩ ngợi gì nữa.
Đến khi nghe được tiếng hít thở đều đều trên đỉnh đầu, Đường Noãn mới không khỏi sửng sốt: Đệt mợ?
Ban nãy chỉ là mặc quần áo ít hơn bình thường, ừm, tay có hơi không có phép tắc một tí, còn lại không có gì hết a? Anh thực sự không hiểu sao? Có thể có chuyện vô lý đến vậy sao? Đột nhiên có âm thanh lười biếng phát ra trên đỉnh đầu: "Đúng rồi, cho nên vì sao em lại có những suy nghĩ quá khích như vậy?”
Đường Noãn đột nhiên ngẩng đầu, chợt bắt gặp đôi mắt phượng không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào của anh, buột miệng hỏi: "Anh chưa ngủ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play