Đường Noãn bỗng khẽ "A" một tiếng, Diệp Thù Yến cúi đầu, tiếng anh vừa mới nghe thấy giống hệt tiếng hô anh nghe thấy ở trên lầu. "Làm sao vậy?”
Đường Noãn đau đớn nghiêng nghiêng đầu: "Bị cộm, vừa rồi bị cộm một cái.”
Diệp Thù Yến nhìn cô bởi vì quay đầu mà cần cổ nhỏ kéo dài ra, đôi mắt thâm sâu đột nhiên sầm xuống, nếu cắn ở trong miệng...
Đường Noãn giống như đã nhận ra nguy hiểm, vội vàng giơ tay đẩy đẩy cánh tay anh để bên người cô ra, Diệp Thù Yến khôi phục lại tinh thần, âm thầm thở hắt ra, xoay người ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó đưa tay ra sau gáy cô, hơi hơi dùng lực đỡ người ngồi dậy.
Mới phát hiện cô nói bị cộm chính là kẹp tóc sau ót, hôm nay cô không thả tóc, mà dùng một cái kẹp tóc hình chữ u, phía dưới có cài hai cái kẹp ngọc trai. Nằm thắng xuống đương nhiên sẽ bị đè phải, chắc là vừa rồi vì thưởng thức cảnh đẹp của ngọn đèn nên trực tiếp nằm xuống rồi bị cộm, cô lại không có việc gì, nghiêng người tiếp tục ngủ, kết quả làm hại anh lo tăng, còn khiến anh đi xuống xem sao... Diệp Thù Yến giơ tay tháo kẹp tóc ra.
Đường Noãn sửng sốt, Diệp Thù Yến thản nhiên nói: "Đừng nhúc nhích.”
Đường Noãn ngoan ngoãn không nhúc nhích nữa, nhờ ngày đó đi dạo cửa hàng đá quý, Diệp Thù Yến cũng biết cách dùng của mấy vật trang sức này, rất nhanh đã tháo hai cái kẹp tóc xuống. Đường Noãn quay đầu, nói khẽ: "Cảm...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT