(end). Chương 38
Cái lạnh của tiết trời mùa đông giống như chui vào xương cốt người ta, Tạ Thừa Đông cảm thấy rất lạnh, đành phải quấn chặt lấy áo khoác của mình. Cậu gục đầu vào đầu gối, gần như trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. 
Tạ Thừa Đông nhớ lại khoảng thời gian hai mươi tám năm qua, thật ra cũng không phải là không có thu gặt gì. Cậu bất hạnh nhưng lại may mắn, có bao nhiêu cô nhi nhận được sự giúp đỡ, lại có bao nhiêu người đã từng toàn tâm toàn ý yêu một người chứ. 
Cậu trải qua rất nhiều nỗi niềm chua xót mà người khác không nếm phải, vì vậy cậu mới sợ chỉ cần chút ngọt ngào đã để lại cho cậu dư vị lâu tan.
Tạ Thừa Đông không phải người hay oán trời oán đất, cũng không muốn sở sánh bản thân khổ hơn người ta bao nhiêu. Trên đời này còn rất nhiều người bất hạnh hơn cậu, có được nhiều thứ như thế cậu quả thật đã rất cảm kích. 
Chỉ là làm người ai chẳng tham, thử được chút vị ngọt rồi thì không nhịn được càng muốn nhiều hơn. 
Cậu đã từng chìm đắm vào trong sự dịu dàng của Dư Lộ Diễn, lại ép buộc bản thân xé toạc nó bước ra ngoài. Bây giờ cậu phát hiện bản thân vẫn rất luyến tiếc Dư Lộ Diễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play