Chương 7: Tro tàn bùng cháy
Khi Tống Nguyên bước ra từ phòng thay đồ, y thấy Văn Dã đang tựa người vào tủ kính trò chuyện với cô nhân viên phục vụ bên cạnh.
Anh mặc bộ vest kẻ sọc màu tối, cổ áo sơ mi hơi xộc xệch như thể vừa bị giật mạnh, vạt áo nhét vội vào thắt lưng quần một cách qua loa. Cô gái đối diện nói gì đó, anh lười nhác nhướng mắt rồi cười đáp: "Vậy thì không hay lắm."
Cô gái mím môi nhìn anh, một lúc sau, với tay lấy từ tủ kính ra cặp kính gọng vàng, có vẻ rất muốn anh thử đeo vào.
Văn Dã không nhận, nhưng cô gái có vẻ rất kiên trì, lại đưa cặp kính về phía anh thêm chút nữa.
Dường như không thể từ chối, anh đành nhận lấy, cúi đầu đeo lên sống mũi, rồi bất ngờ quay người, thản nhiên đối diện với ánh mắt của Tống Nguyên.
Anh dùng khớp ngón trỏ khẽ đẩy gọng kính, nhướng mày nói với y: "Cô ấy bảo tôi đeo thế này trông đẹp lắm."
"Có đẹp không?" Văn Dã hỏi y.
Trong ấn tượng của Tống Nguyên, Văn Dã hiếm khi mặc đồ chỉnh tề, thường chỉ thấy anh mặc áo hoodie rẻ tiền đi lang thang khắp nơi. Giờ đây anh đứng đó, dáng người và gương mặt gần như có thể chồng khít lên Văn Thuật, nhưng không hiểu sao, Tống Nguyên thấy Văn Dã và Văn Thuật, càng ngày càng không giống nhau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT