Chương 50: Cửa hàng tiện lợi
Hôm đó nhiệt độ ở Kiềm Thành rất thấp. Văn Dã ngồi trong văn phòng tham dự cuộc họp giai đoạn một của dự án Đông Sơn. Cuộc họp kéo dài, đến gần 10 giờ tối mới kết thúc. Bước ra khỏi văn phòng, anh thấy hai cô gái vẫn ngồi trong khu làm việc. Đến gần hơn, anh nghe họ đang phẫn nộ chỉ trích một bộ phim truyền hình ăn khách lại có cái kết dở: "Phim tình cảm mà cũng BE được hả trời? Rõ ràng hai người rất dễ đến với nhau mà." Cô gái kia gật đầu, đang định phát biểu thì thoáng thấy Văn Dã đứng bên cạnh, cả hai vội vàng đứng dậy, lúng túng chào anh.
Hai cô gái là thực tập sinh mới vào, còn rất trẻ, nói năng hành động có phần bộp chộp, nhưng quả thật đó là độ tuổi đẹp nhất, cái tuổi tin rằng chuyện tình yêu sẽ viên mãn, không thể dở dang. Văn Dã không nói gì, chỉ dặn họ về nhà cẩn thận rồi bước vào thang máy.
Khi thang máy đi xuống, anh chợt nhớ đến Tống Nguyên. Có lẽ vì dạo này quá bận rộn nên ít khi nghĩ về y, đôi khi ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu đã bị những việc khác đè xuống. Ngày hôm đó sau khi từ hội trường về, anh đã đổi số điện thoại mới, chuyển khỏi căn penthouse ở trung tâm thành phố, thuê một căn hộ một phòng ngủ một phòng khách gần công ty, hàng ngày ra vào qua cửa sau của bãi đỗ xe ngầm. Những cách này có vẻ thực sự hiệu quả, ngoại trừ tin nhắn "Chúc mừng năm mới" chen lẫn tiếng ồn ào trong đêm giao thừa, Văn Dã không còn gặp lại Tống Nguyên nữa.
Nhưng anh vẫn nghe được tin tức về Tống Nguyên, chẳng hạn như công ty đồn cổ phiếu lẻ được mua lại là do y bán, tin đồn nói vị tổng giám đốc bận rộn kiếm tiền giờ đã trở thành kẻ thất nghiệp hay đi tặng hoa, cô lễ tân bảo Tống Nguyên có vẻ đang đợi ai đó. Sau này Văn Dã đã xác nhận những tin đồn này là thật, khi anh đứng bên cửa sổ phòng họp, nhìn thấy Tống Nguyên ôm hoa đứng dưới quảng trường.
Vì khoảng cách xa nên Văn Dã không nhìn rõ biểu cảm trên mặt Tống Nguyên, chỉ thấy bó hoa hồng trắng trong tay y chói mắt đến khó chịu. Không biết từ ngày nào, người của tiệm hoa ngày nào cũng gửi hoa hồng trắng tươi đến quầy lễ tân công ty, dùng tiếng phổ thông hơi có âm điệu địa phương để giới thiệu từng loại hoa hồng trắng: loại có sắc xanh nhạt là Tuyết Sơn, loại có tim hồng là Tiểu Bạch Thỏ, loại có hương thơm nồng là Bạch Lệ Chi. Gửi nhiều lần đến nỗi ngay cả cô lễ tân cũng không khỏi cảm thán, hóa ra hoa hồng trắng cũng có nhiều cách gọi đến vậy.
Dù Văn Dã chưa từng nhận, nhưng hoa vẫn được gửi đến mỗi ngày, những bó hoa được gói cẩn thận đặt ở quầy lễ tân cho đến tối. Khi gần tan làm, sẽ có một người đàn ông có đôi mắt đẹp đến lấy hoa đi, cứ thế ngày qua ngày, lặp đi lặp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT