Chương 48: Cây thông Giáng sinh
Tống Nguyên không nhớ rõ mình đã uống đến ly whisky thứ mấy thì say. Khi cảnh vật trước mắt bắt đầu méo mó, y cười gạt đi ly rượu được đưa tới. Nhưng cồn ngấm nhanh hơn y tưởng, không muốn mất thể diện trong bữa tiệc của Văn Dã, y giữ thăng bằng, chặn một phục vụ lại và khẽ hỏi đường tới phòng vệ sinh.
Phòng vệ sinh không xa lắm, người phục vụ định dẫn y đi nhưng Tống Nguyên từ chối. Y lắc đầu, nghĩ nghĩ rồi nói: "Nếu lát nữa Văn tổng tới, phiền anh nói với anh ấy là tôi đi vệ sinh."
Tống Nguyên vốn thấy câu nói đó thừa thãi, nhưng khi vào phòng rửa mặt, bỗng có người nắm lấy cánh tay y. Tống Nguyên quay đầu nhìn, chỉ thấy một mảng đen mờ mờ.
"Sao anh xuống nhanh thế?" Giọng Tống Nguyên rất nhẹ, có lẽ Văn Dã không nghe thấy nên không trả lời. Có lẽ sợ Tống Nguyên nôn lên áo khoác, Văn Dã đỡ vai y cởi áo ngoài, rồi cởi cúc trên cùng của áo sơ mi, mới đỡ y vào phòng. Tống Nguyên cúi người bám vào bồn cầu, nhưng không sao nôn nổi, người đứng sau vỗ nhẹ lưng y. Tống Nguyên quay người lại, đường nét khuôn mặt người kia dần rõ ràng, y sững người, nói: "Văn Thuật, anh có bệnh à?"
Văn Thuật liếc nhìn Tống Nguyên, hắn không để tâm tới lời y nói, giọng điệu bình tĩnh: "Tưởng em say thế này sẽ không nhận ra. Hồi nhỏ khi anh và Văn Dã cao ngang nhau, bố mẹ còn nhận nhầm."
Tống Nguyên gạt tay Văn Thuật ra, dựa người vào vách ngăn, nhìn hắn nói: "Anh soi gương nhiều vào là biết dễ phân biệt thế nào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT