Rừng cây phía sau núi Cô Phùng Sơn gần đây càng ngày càng rậm rạp.
Từ khi linh khí ở Đô Châu khôi phục, linh thảo cùng thực vật nơi đây phát triển tốt hơn hẳn trước kia. Một số hung thú từng ẩn sâu trong các hang động hay đáy đầm cũng bắt đầu ra khỏi tổ, đi lại khắp núi. Chuyện tân đệ tử vào núi hái thảo dược bị hung thú đuổi theo đã xảy ra thường xuyên hơn.
Trâm Tinh dùng cây côn xanh đẩy gọn một bụi cây trước mặt, quay sang Cố Bạch Anh nói:
“Phía trước hình như không còn đường đi, hay là chúng ta nghỉ ở đây một lát?”
Cố Bạch Anh nhìn thác nước phía trước, khẽ gật đầu.
Tháng sau là sinh thần của Bất Giang, Trâm Tinh đã nghĩ mãi vẫn không ra nên tặng quà gì cho Ma Hậu. Ở Hắc Thạch Thành, vàng bạc châu báu không thiếu, linh khí tầm thường Bất Giang cũng chẳng coi trọng. Đến cả y phục hay trang sức, mỗi tộc có thẩm mỹ khác nhau, nàng cũng không dám tặng bừa. Mà nói đến thẩm mỹ, gu của nàng còn không bằng Bất Giang, nếu tặng đồ không hợp ý mà Bất Giang còn phải miễn cưỡng mặc vì nể mặt, vậy thì quá ngại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play