Khách điếm này quả thật rất lớn.
Không phải kiểu quán trọ thông thường, mà trông như một khu viện độc lập với diện tích vô cùng rộng rãi. Bà chủ dẫn Trâm Tinh và Cố Bạch Anh đi qua sân viện. Trừ đôi ba khách nhân được tỳ nữ dẫn đường, nơi này gần như không có bóng người, đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối.
Đi hết chỗ ngoằn ngoèo chẳng biết rẽ bao nhiêu lần, cuối cùng bà chủ dừng chân trước một cánh cổng lớn, mỉm cười nói:
“Đây chính là ‘Quy Hải Phúc Địa’.”
Ngoại hình nơi này thoạt nhìn chỉ như một căn nhà nhỏ độc lập, đến mức có phần quá mức bình thường. Trâm Tinh thoáng do dự, nhìn bà chủ mà hỏi:
“Thật sự là ở đây?” Liệu có bị lừa không đây!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play