Ngày lên núi, thời tiết thật tuyệt vời.
Ba mươi đệ tử nội môn mới, mỗi người đều được phát một chiếc túi gấm màu trắng thêu hình loan điểu. Tử La cười nói:
“Đây là túi Càn Khôn, nhưng chỉ là loại phổ thông. Nó chỉ chứa được mười món, mà một khi đã bỏ vào thì phải đợi đến khi trở về mới có thể lấy ra. Vì vậy, trừ phi là vật phẩm quý giá, đừng tùy tiện bỏ đồ vào, nếu không lãng phí chỗ chứa thì đừng trách ai cả.”
Dương Trâm Tinh cầm túi Càn Khôn, xoay đi xoay lại trên tay. Chiếc túi chỉ to bằng lòng bàn tay, mềm mại. Nàng thử đưa ngón tay vào bên trong, cảm nhận một luồng khí lạnh, trống rỗng, rồi vội rút tay lại.
Tử La căn dặn:
“Núi Cô Phùng có nhiều hung thú. Ban ngày chúng thường ngủ, các ngươi cần nhẹ nhàng, tránh làm kinh động. Nhớ rõ, trước khi mặt trời lặn phải rời khỏi đây. Nếu để đến lúc trăng lên, hung thú tỉnh dậy, ngọn núi này sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.”
Nói xong, nàng phất tay áo về phía cánh rừng rậm trước mặt. Từ đó lập tức hiện ra một tầng sóng gợn, tựa như phong ấn vừa được mở ra.
“Đi đi, nhưng nhớ kỹ, trước khi mặt trời lặn nhất định phải trở lại.”
Dương Trâm Tinh cất túi Càn Khôn, hòa vào dòng người bước vào khu rừng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play