Cô đưa tay ra bắt lấy tay cô ấy, cười và nói: “Tấn Tấn của nhà mọi người cũng rất có phúc, bởi vì có rất nhiều ba mẹ ở thế hệ chúng ta khi vào đại học, thì đã giao con cho người khác rồi, nhưng như Tấn Tấn bây giờ có biết bao nhiều người yêu thương cậu bé, chăm sóc cậu bé. Chẳng phải bây giờ chúng ta đều tốt nghiệp rồi sao? Đơn vị làm việc của cậu cũng đã sắp xếp xong hết rồi, rất nhanh một nhà sẽ đoàn tụ thôi, đúng rồi, để tớ nói cho cậu biết, chồng của cậu thật là uy vũ biết bao, khi tớ về quê, thì đã có biết bao nhiêu người nói là nếu muốn tìm một người đàn ông thì phải tìm một người đàn ông có thân thể khỏe mạnh. Không phải lúc đầu cậu nói nhìn trúng anh ấy anh tuấn uy vũ bất phàm sao?”
Lời nói của Trình Ninh khiến mọi người bật cười.
Bởi vì trong ký túc xá bảy người thì có năm người đã kết hôn, ngoài ra ở dưới quê đều là người từng trải, hơn nữa mọi người cũng đã ở bên nhau được mấy năm rồi, cho nên việc họ nói đùa như vậy là chuyện khá bình thường.
Tưởng Bình Bình đưa tay nhéo Trình Ninh, sau đó cười và nói: “Cái miệng này của cậu, tôi trước đây ngược lại lại không biết là cậu có thể nói ra những lời như vậy.”
Thật ra không phải không biết, nhưng Trình Ninh lại khá bận rộn, khi ở cùng bọn họ thì cô luôn đọc sách rất chăm chỉ, nói năng thì rất lịch sự, và không hề có cái gì là tính công kích, cho nên bọn họ luôn quên rằng thực ra cô rất giỏi ăn nói, nếu phải cãi nhau, thì làm sao cô bạn học họ Tôn ở căng tin lại có thể là đối thủ của cô. Không khí trong ký túc xá đột nhiên trở nên thoải mái.
Trình Ninh vội nhường chỗ cho Tưởng Bình Bình, sau đó cười và nói: “Nếu không phải tớ có khả năng ăn nói, thì tớ làm sao có cái lý, mà nắm chắt được trọng điểm chứ.”
Nói xong thì cô hơi nén lại cười, mà nghiêm túc nói: “Thật ra tớ cũng không phải là người có tính cách tốt bụng. Tớ biết trong khoảng thời gian mang thai này, tớ nên chuyển ra ngoài sống, trong và ngoài trường cũng có không ít những bàn luận. Ngoài ra những lời bịa đặt kiểu nào cũng có, nhưng người khác ở sau lưng bàn luận, truyền tin nhảm nhí, thì cho dù tớ có thể nói với mọi người, và mọi người có thể giúp tớ nói rõ chuyện này với người khác, nhưng chuyện riêng tư như thế này thì cho dù có nói rõ ra sao đi chăng nữa, cũng không thể ngăn được những suy đoán ác ý của người khác”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play