Nhà họ Ngô và người nhà họ Tiêu đều bị bắt đi, cảnh sát và cảnh vệ cũng rời đi, căn phòng đột nhiên trở lại vẻ yên tĩnh ban đầu, còn mang theo cảm giác im lặng, hoang vắng sau cuộc tranh cãi ầm ĩ.
Nhưng dường như trong tại vẫn còn âm thanh “ù ù”.
Tiêu Lan ngồi bên cạnh chiếc ghế sofa và nhìn ra cánh cửa đang đóng kín nhưng không biết bản thân mình đang suy nghĩ chuyện gì.
Lương Ngộ Nông nhìn Trình Ninh, nói: “Những gì mà con vừa mới nói, con biết được từ khi nào, làm sao con lại biết được?”
Trình Ninh nhún vai, cô đưa mắt liếc nhìn Tiêu Lan, nói: “Chỉ là vừa rồi, con nghe mẹ kể lại những chuyện trước kia giữa bà cụ Tiêu và bà Phương, cảm thấy kỳ lạ, lại nghĩ đến nhiều chuyện xảy ra trong nhà họ Tiêu, con vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng, mà vừa rồi con lại chợt cảm thấy dì cả Phương và bà Phương trông giống nhau quá, nên mới thử ăn nói lung tung một lần, nhưng con không ngờ phản ứng của bọn họ lại dữ dội đến thế, vậy nên có cứ lần theo manh mối và kết nối mọi chuyện lại với nhau... Đương nhiên, thực chất con chỉ nói những lời vớ vẩn mà thôi, đặc biệt là cậu cả Tiêu, ai biết anh ta là thật hay giả.”
Thậm chí cô còn không thèm gọi “dì cả Tiêu”, mà cứ thế gọi thẳng “dì cả Phương”.
Mọi người: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT