“Trước kia, dì Trình không hài lòng chuyện này, một mặt là bởi vì anh ấy lớn hơn Trình Ninh nhiều tuổi, một mặt là bởi nhà anh ấy ở phía nam, sợ là nếu Trình Ninh đi theo anh ấy thì phải đi theo về phía nam, nhưng mà bây giờ anh ấy đã vào xưởng đóng tàu của chúng ta rồi, cũng không cần phải lo vấn đề nếu cô ấy đi theo anh ấy thì phải đi về phía nam, thậm chí là tuổi tác, thật ra cũng không lớn hơn là bao, bố mình không phải là cũng lớn hơn dì Trình những mười mấy tuổi sao?”
“Tuổi tác lớn, tính cách còn chín chắn nữa, tính tình ổn định, biết quan tâm, không giống một số người suốt ngày cáu kỉnh, một khi có chuyện là lại tức giận, suốt ngày gây rắc rối, từ nhỏ đã không biết đưa bao nhiêu người vào bệnh viện rồi, cứ cái kiểu đấy thì không thể không suốt ngày bị tức chết.”
Hàn Nhất Mai ban đầu chỉ định qua đây thăm dò nhưng mới bị Hàn Đông Nguyên chọc tức nên nói một hồi những mối thù hận cũ lại tràn về, những lời nói cuối cũng không tránh được việc chứa đựng những ý cá nhân.
Sắc mặt của Hàn Đông Nguyên lúc đầu càng ngày càng xanh nhưng cuối cùng anh cũng bình tĩnh lại khi nghe những lời bóng gió của chị về mình.
Anh ngồi xuống, đá vào chân bàn rồi lùi lại, chân ghế chạm đất phát ra tiếng “cạch cạch”, cười khẩy nói với Hàn Nhất Mai: “ Chị đúng là có triển vọng thật đấy, nói quả là rõ ràng mạch lạc, chị cũng tìm người yêu là cái dạng gì kìa, những chuyện vặt vãnh thường ngày của chị còn chưa dọn hết đâu, lại đổi nghề làm bà mối à?"
Hàn Nhất Mai hoàn toàn choáng váng rồi, cô cầm chiếc gương trên bàn ném về phía Hàn Đông Nguyên, mắng: “Chị tìm người yêu kiểu gì thì liên quan gì đến em, ít nhất anh ấy không cần chạy đến nông thôn xa xôi để cày cấy, chị cảm thấy không ổn thì chị có thể một phát mà đá anh ấy. Nhưng nhìn em xem, em giỏi, em lợi hại, bình thường mắt em toàn để trên đỉnh đầu ấy, kết quả em chỉ cần thấy mắt người ta đỏ lên là em liền đem công việc giao cho người khác, một mình chạy về quê, người ta muốn quay lại Bắc thành, em vội vàng đi đường tốn mười mấy tiếng đồng hồ để đưa cô ấy quay lại, chị thấy em không biết từ lúc nào sợ là đến mạng cũng muốn đưa có người ta rồi!"
Chiếc gương đập vào người Hàn Đông Nguyên, rồi rơi xuống đất Hàn Đông Nguyên đưa mắt nhìn theo chiếc gương đang lăn đến góc tường, đến khi đổ xuống mặt đất thì mới quay lại nhìn Hàn Nhất Mai. Ban đầu anh còn thấy phiền khi nghe Hàn Nhất Mai nói về danh sách dài trước mặt, nhưng bây giờ lại vô cùng bình tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play