Những người dân giật mình. Nhóm thanh niên trí thức náo loạn lên là vì chuyện gì vậy? Những người dân này đều có bản tính hóng hớt buôn chuyện, bọn họ nhìn ngang ngó dọc xung quanh, ánh mắt hiếu kỳ nóng bỏng nhìn đến Triệu Chi và Tưởng San San thì lập tức phát sáng.
Vốn dĩ ban đầu Triệu Chi nói năng đầy lý lẽ hùng hồn nhưng dường như lúc này không còn khí thế như vậy nữa.
Cố Cạnh Văn định đứng ra nói “vấn đề giữa các thanh niên tri thức thì giải quyết nội bộ” thì Hàn Đông Nguyên liền phê bình như vậy khiến lời nói của anh ta không thốt ra được.
Hàn Đông Nguyên nói xong thì quay qua phía Trình Ninh: “Cô chủ trì tiếp đi.”
Trình Ninh gật đầu, cười nói: “Thực ra thì công xưởng mới thành lập, cái gì cũng bắt đầu từ con số không, điều lệ quy củ của công xưởng cũng mới lập ra, mọi người có thắc mắc cũng là chuyện bình thường, vậy nên ngày hôm nay chúng tôi đến đây không phải nói gì về mâu thuẫn hay phán xét đúng sai, chủ yếu là tôi, đại đội trưởng và thứ ký đại đội cùng nhau giải đáp thắc mắc của mọi người, trả lời hết để mọi người yên tâm làm việc tốt, như vậy công xưởng chúng ta mới có thể ngày càng phát triển, đại đội chúng ta cũng tiến được xa hơn.”
Cô ngừng trong chốc lát rồi nói tiếp: “Nếu mọi người có thắc mắc gì, có thể giơ tay lên hỏi ngay bây giờ."
Không ai hỏi gì nữa. Trước đó nhóm thanh niên tri thức đã hỏi kha khá. Còn các thôn dân đều nhìn quanh muốn biết đã xảy ra chuyện gì. Sau đó Chu Hiểu Mỹ nghe ngóng được từ chỗ Vương Hiểu Quyên, giỏi thật, chỗ này vẫn còn ở được, một đám người biết rất nhanh, hơn nữa trí tưởng tượng của quần chúng rất phong phú, tưởng chừng cái gì cũng có thể nói được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play