Edit: LINH
Đến bây giờ, Dung Tự đối với ký ức của nguyên chủ đã cảm thấy thập phần mơ hồ, nhưng không hiểu sao hình ảnh đối phương lần đầu nhìn thấy Kiều Mặc lại khắc sâu trong trí nhớ.
Dưới cây ngô đồng, thiếu niên sáng sớm ngồi ở trên băng ghế nghiêm túc ngâm nga từ đơn tiếng Anh, sườn mặt quen thuộc đó nhìn một lần đều không thể quên được, thật sự rất giống Trác Phi Bách trước kia.
Đó là hai người bọn họ lần đầu tiên gặp mặt, mặc dù Kiều Mặc cũng không biết.
Có thể nói, Dung Tự ban đầu là rất mạnh mẽ, cũng là yếu ớt đáng thương, Trác Phi Bách đã đem cô vứt thật xa ở sau đầu, cô trước sau lại cố chấp mà nắm lấy một chút hơi ấm ngày xưa của hai người, chết không buông tay, cuối cùng lại càng làm cho chính mình vết thương chồng chất.
Nghĩ như vậy xong, dưới ánh đèn Dung Tự nhìn thấy trong mắt Kiều Mặc hiện lên một tia khuất nhục, nhưng còn chậm rãi cởi bỏ quần áo, leo lên giường cô, nhắm chặt hai mắt, rất giống người vợ nhỏ giữ vững trinh tiết của mình.
Thấy thế, Dung Tự cười khẽ, chống cằm, quan sát cậu ta một lúc lâu, vươn ngón trỏ nhẹ nhàng trượt xuống theo đường sống mũi của đối phương, trượt thẳng đến môi, Kiều Mặc đột nhiên mở mắt ra, hai mắt đối diện nhau.
Sau đó cũng không biết cậu ta nghĩ như thế nào thế nhưng một phen đem Dung Tự ôm chặt vào trong lòng ngực, "Không phải nói buồn ngủ sao, ngủ đi, nên ngủ thế này, đừng lộn xộn......"
Nghe vậy, Dung Tự nằm ở trong ngực đối phương sửng sốt một lúc, liền mỉm cười, điều chỉnh một tư thế khiến cô thoải mái, ôm Kiều Mặc lập tức ngủ rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play