Sau khi ăn xong, Khúc Ngưng Hề mới biết được một ít chuyện. Thì ra trên dưới thuyền hoa đều là người của Bùi Ứng Tiêu, nàng gọi y là công tử, căn bản là làm điều thừa.
Về phần dịch dung hôm qua, là bởi vì lúc đi ngang qua bến tàu Vụ Cương ngẫu nhiên sẽ bị binh sĩ tuần tra lên thuyền kiểm tra. Y tự xưng là bao thuyền đi tới Giang Nam, ca nữ vũ cơ trên thuyền, còn có người lái thuyền, thủy thủ, đầu bếp, tạp dịch, tích thủy bất lậu.
Mà bây giờ, trải qua một đêm cộng thêm nửa buổi sáng chạy, bọn họ đã sớm rời khỏi thuỷ vực Vụ Cương, tới gần Nam Hoa Môn.
Từ trên bản đồ nhìn lại, Nam Hoa Môn là một cái eo nước hẹp, ở chỗ này dòng nước nhỏ hơn, sâu hơn, bởi vậy có được tên gọi "Môn".
Trải qua đoạn Nam Hoa Môn này chính là vùng sơn cốc Đại Lam. Vị trí này cách Vụ Cương càng ngày càng xa, cách mấy ngọn núi với Dương Thành.
Bởi vì rời xa thành trấn, cũng không có đường cái, bọn họ lại đi đường thủy, có thể nói là ít ai lui tới. Có lẽ ngoại trừ một số người miền núi thôn xóm nhỏ bản địa, người ngoài sẽ không chạy đến nơi này. Cho dù là thuyền buôn bán, vận chuyển hàng hóa, cũng chỉ đi ngang qua Nam Hoa Môn mà không vào. Bọn họ đi qua nơi này, chạy về hướng bến đò tiếp theo.
Thuyền hoa vào Nam Hoa Môn, ở tầng dưới chót của khoang thuyền lại có một nhóm người như ảo thuật trào ra, trong tay bọn họ còn khiêng một ít dụng cụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play