Hai người không đi suốt cùng nhau, Khúc Ngưng Hề vừa đi vừa ngắm, chậm rãi đi lên lầu hai.
Đồ trang trí bằng ngọc ở lầu hai nhiều hơn một chút, nàng suy nghĩ, khoảng chừng nửa năm nữa tổ mẫu sẽ về kinh mừng thọ, có thể chọn sớm một món thọ lễ thích hợp.
Khi đi ngang qua một giá hình tròn bày đồ cổ, khóe mắt nàng liếc qua, nhanh chóng bị một khối lớn màu trắng thu hút.
Khúc Ngưng Hề cẩn thận nhìn kỹ, đó là một bàn cờ bạch ngọc có màu trắng tự nhiên, tinh xảo loá mắt. Một khối ngọc lớn như vậy điêu khắc thành bàn cờ, hẳn là có giá trị không nhỏ.
Hai bình đựng quân cờ, quân trắng mịn màng như mỡ dê nhưng quân đen làm từ ngọc đen bóng, màu sắc đồng đều, toát lên vẻ đẹp đáng kinh ngạc.
Dừng chân một lát, Khúc Ngưng Hề đang định cất bước rời đi thì Đinh Vân Phức đi tới từ bên cạnh. Nàng ta cũng bị khối bạch ngọc lớn này thu hút chỉ trong một ánh nhìn, nàng ấy đi tới, đưa tay khẽ vuốt bàn cờ: "Khúc cô nương cảm thấy nó thế nào?"
Khúc Ngưng Hề đột nhiên bị hỏi, thành thật trả lời: "Vật này khiến người ta mê mẩn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT