Tiệc rượu khúc thủy lưu thương đã bắt đầu, hai người trở lại bàn tiệc, vừa vặn Đinh Tuyết Quỳ đang tìm nàng.
Khúc Ngưng Hề thản nhiên như không có việc gì mà trà trộn vào trong đó, ngồi xuống nói chuyện với bọn họ.
Đại Trưởng công chúa tự mình đãi tiệc, Thái tử điện hạ kính bà ấy là trưởng bối, kiên trì không chịu ngồi lên, ngồi cùng hàng chủ vị với bà ấy.
Giờ phút này, môi mỏng nhàn nhạt của Bùi Ứng Tiêu cong lên như có như không, y cố ý thu lại tài năng, quả nhiên là như ngọc công tử, ôn nhã vô song. Chỉ ngồi đó thôi y cũng đã giống như người trong tranh, cảnh đẹp ý vui, làm cho người ta không tự chủ được mà mỉm cười.
Các quý nữ đều không quản được đôi mắt, thỉnh thoảng lén liếc nhìn một cái.
Thế nhân đều thích chưng diện, những người có khuôn mặt đáng ghét có tỳ vết kia đều không cho tham gia các bữa tiệc của triều đình, chỉ sợ nhan sắc xấu xí sẽ dọa người.
Đại Hoàn có một vị trữ quân xuất chúng như vậy, các thần dân vô cùng hài lòng chứ đừng nói, thái tử không chỉ có dung mạo sánh ngang với Phan An mà làm việc cũng rất thoả đáng.
Lòng dân hướng về, nền tảng lập quốc vững chắc.
So sánh ra, Nhị hoàng tử ở bên kia nghiễm nhiên trở thành vật làm nền lần nữa. Sắc mặt hắn ta bình tĩnh, như thể có đôi chút mất tập trung. Vừa rồi, hắn ta tìm kiếm Khúc Ngưng Hề khắp sơn trang, nàng đã đi đâu? Gặp gỡ kẻ nào? Ngay cả Ngân Bình cũng biến mất một lúc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play