Xe ngựa chạy từ từ ra khỏi cửa thành, mất khoảng một ngày đã rời khỏi vùng đất quận Gia Hà. Trong xe ngựa đặt chậu băng đã sớm tan chảy sạch sẽ, trên đường đi không có khối băng nào khác để sử dụng nhưng Khúc Ngưng Hề cũng quen rồi, ngày mùa hè nắng nóng chói chang, nóng một chút cũng rất bình thường. Tốt xấu gì bọn họ cũng ngồi ở trong xe, có mui che đỉnh đầu, tay có thể cầm quạt hương bồ, uống chén trà mát giải nhiệt.
Bách tính bên ngoài có rất nhiều xe bò xe lừa, mỗi ngày bôn ba qua lại vì nghề nghiệp, dãi nắng dầm mưa.
Khúc Ngưng Hề lớn lên ở Thượng Kinh, cũng không phải chưa từng gặp bá tánh nghèo khổ, nhưng bá tánh gặp tai họa khác với bọn họ.
Khu vực gặp tai họa, vẻ mặt của những người này đều đầy khổ sở, giống như rau quả gặp phải sương gió rồi trở nên héo bẹp. Thiên tai là thứ mà sức người khó có thể lẩn tránh, nhưng tai họa do con người tạo ra thì có thể. Không khó tưởng tượng, nếu Đại Hoàn lại xảy ra chiến loạn, nỗi buồn của dân chúng sẽ bao phủ thêm bao nhiêu lớp nữa?
Khúc Ngưng Hề phe phẩy quạt, đang muốn hỏi thăm Bùi Ứng Tiêu tình huống phía Phổ Lạc Cam, quay đầu lại lại thấy trong tay y xuất hiện một thanh trường kiếm. Vỏ kiếm màu bạc trắng khắc hoa văn tinh tế, trên thân nó không khảm bất cứ bảo thạch châu ngọc nào, chỉ dựa vào chính nó, tản ra hơi thở lạnh lẽo.
"Đây là..." Bội kiếm của y sao? Lần đầu tiên nàng nhìn thấy.
Năm ngoái vào cuộc săn thú mùa thu, Thái tử có mang theo bội kiếm nhưng chỉ là bảo kiếm hoa hòe lòe loẹt của một vài công tử ca giả vờ giả vịt ở Thượng Kinh. Mà chuôi này nhìn qua cực kỳ khác, Khúc Ngưng Hề không hiểu binh khí nhưng cũng cảm thấy nó mơ hồ quẩn quanh sát khí lạnh lẽo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play