Lục Châu thu hồi Thái Hư Kính. Dư Trần Thù giữ tư thế đó rất lâu, đầu ngẩng lên nhìn mây tụ mây tan.
Ha ha ha… hắn nở nụ cười, máu tươi từ huyết động giữa ngực chảy ra nhuộm đỏ toàn thân và mặt đất.
“Ngươi là người đầu tiên đả thương được khôi nô của ta… Ha ha, ta quả là đã đánh giá thấp ngươi.” Trong lúc Dư Trần Thù nói chuyện, huyết động giữa ngực hắn bỗng khép lại với tốc độ thần kỳ.
Lục Châu cau mày. Đây rốt cuộc là thứ gì?
Không cho hắn cơ hội phục hồi, Lục Châu lại lần nữa tung chưởng. Chưởng ấn vù một tiếng đánh thẳng vào người Dư Trần Thù.
Dư Trần Thù bị đánh bay ra ngoài. Lúc này hắn chẳng khác gì một con quái thú không có cảm xúc, không hề đau đớn, thản nhiên lấy từ trong ngực áo ra một cây cờ nhỏ màu đỏ tươi rồi cắm xuống mặt đất.
Song chưởng hợp lại, nguyên khí trong đan điền khí hải rung động. Lấy cây cờ làm trung tâm, nguyên khí trong không trung tựa như mạch máu trong cơ thể con người, bắt đầu lan tràn ra khắp bốn phía.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play