Lục Châu sửa chữa lại phương án của Tư Vô Nhai một chút. Hồng liên giới không phải kim liên giới, không thể không kiêng nể gì cả. Nội tình Thiên Vũ Viện rất sâu, chưa hẳn không còn thập diệp nào khác ngoài Dư Trần Thù.
“Phải ưu tiên tự bảo vệ mình. Đi đi.” Lục Châu nói.
Vu Chính Hải cười đáp: “Xin sư phụ yên tâm, ngay cả việc chạy trốn mà cũng không làm xong thì sao đồ nhi có thể làm chủ một giáo được.”
Nói xong, cảm thấy lời mình quá ngông nghênh, hắn bèn sửa lời: “Ý của đồ nhi là… cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.”
Kỳ thực Vu Chính Hải nói không sai, với bản sự của hắn và Ngu Thượng Nhung, cho dù thập diệp thông thường xuất hiện cũng khó có thể bắt được bọn hắn. Huống chi bọn hắn cũng không phải đến đó để đánh nhau.
Nhìn hai đồ đệ rời khỏi Vân Sơn, Lục Châu cũng đứng dậy đi ra hậu điện, khẽ gọi: “Bạch Trạch.”
Bạch Trạch lập tức ngoan ngoãn từ trong rừng rậm chạy ra, bay tới ngồi trước mặt Lục Châu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play