Vừa bay ra khỏi Vân Sơn, Vu Chính Hải chợt nghĩ tới một vấn đề, lập tức lăng không dừng lại, nhíu mày nghĩ: “Mà làm sao sư phụ biết?”
Chẳng lẽ sư phụ lão nhân gia người có thủ đoạn gì đặc biệt? Nhớ lại phương pháp liên lạc của Mạnh Trường Đông và Tư Vô Nhai, Vu Chính Hải bèn sờ sờ trên người mình.
Tóc, chân, hông… không hề có trận pháp hay ấn ký gì. Trong lòng Vu Chính Hải không khỏi cảm thấy ghen tị. Sư phụ quan tâm nhị sư đệ như vậy sao? Thật là bất công mà.
Lục Châu thi triển nhãn lực thần thông mới hai lần đã cạn sạch lực lượng phi phàm.
“Thần thông này cũng có chỗ tốt, nhưng quá lãng phí lực lượng.” Hắn thầm than một tiếng rồi lấy Tử Lưu Ly ra.
Từ khi có Tử Lưu Ly hoang cấp, Lục Châu chỉ cần khoảng ba ngày đã có thể khôi phục toàn bộ lực lượng phi phàm. Nhưng lúc này hắn lại cảm thấy hơi chậm, bèn lấy Thiểm Diệu Chi Thạch ra, mặc niệm một tiếng “sử dụng”.
[Ting ! Thiểm Diệu Chi Thạch không thể đề thăng phẩm chất của vật phẩm hoang cấp.].

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play