Lục Châu không gấp gáp giải khai ký ức mà đứng lên đi tới bên cửa sổ, tận hưởng cơn gió đêm thổi tới, tâm tình trở nên tốt hơn rất nhiều.
Chuyện ngày hôm nay hắn vẫn luôn cảm thấy rất kỳ quái. Diệp Chân rốt cuộc là ai?
Hoa anh đào trên Vạn Trượng Đà Sơn nở rộ suốt bốn mùa hẳn là vì lực lượng của đạo văn. Đạo trường treo bức tranh chữ theo trường phái Nho môn cũng khiến Diệp Chân trở nên thần bí. Lục Châu không hối hận vì đã sử dụng thẻ Một Kích Chí Mạng, trong tình huống đó Diệp Chân rõ ràng vẫn còn rất nhiều thủ đoạn, tất sát hắn là phương pháp hợp lý nhất.
Chỉ là… Lục Châu luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào.
Thế giới này không thiếu cái lạ. Trước có hoàng đế Lưu Qua mang thân bất tử, sau có hoàng đế giả Lưu Thương là tộc nhân Vô Khải, ngay cả đại đồ đệ Vu Chính Hải cũng thế… Với loại người tâm cơ như Diệp Chân, sao có thể không có thủ đoạn bảo mệnh?
Xem ra tấm thẻ Một Kích Chí Mạng này xài lỗ rồi. Ngày mai phải xác nhận lại cái chết của Diệp Chân rồi mới có thể tính toán tiếp.
Lục Châu đóng cửa sổ lại, trở về bên bàn. Bàn tay già nua vươn ra úp lên thuỷ tinh cầu. Ông !
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT