Một cơn gió cuốn tới đánh tan đám kiếm cương đồng thời thổi Trương Thiếu Khanh bay ngược ra sau, khiến hắn xoay mấy vòng trên không trung mới miễn cưỡng ổn định lại thân hình.
Sắc mặt Trương Thiếu Khanh tái đi. Điện chủ ra tay đã khiến hắn tỉnh táo lại, nghĩ lại một màn vừa rồi, hắn nhận ra mình hẹp hòi và ngu xuẩn đến cỡ nào. Thân là cửu diệp sao có thể phạm phải sai lầm ngu ngốc như thế.
“Điện chủ thứ tội ! Ta… ta…” Trương Thiếu Khanh quỳ phịch xuống, mặt ửng đỏ nói không nên lời.
Nếu thản nhiên nhận thua thì không có gì, bây giờ luận bàn thua còn thua cả phong độ, mặt mũi của thủ toạ đều bị mất sạch. Mấy người này tuổi tác tuy lớn nhưng ở trước mặt Lục Châu và Tư Không Bắc Thần thì đều tính là người trẻ tuổi.
“Cấm túc một tháng, diện bích hối lỗi.” Ngữ khí Tư Không Bắc Thần bình tĩnh mà uy nghiêm.
Lục Châu cũng mở miệng nói: “Thắng bại là chuyện thường tình, người trẻ tuổi có lòng hiếu thắng là chuyện tốt, có thể đốc thúc sự tiến bộ. Nhưng là… đừng nên để lòng hiếu thắng che mắt mình.”
Tư Không Bắc Thần gật đầu: “Còn không mau bái tạ Lục huynh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT