Vu Chính Hải nhìn vào Bích Ngọc Đao, khẽ nâng ống tay áo nhè nhẹ chà lau như đang chào hỏi người bạn lâu năm không gặp.
Tỉnh lại sau giấc ngủ mà như đã mấy đời.
Giấc ngủ này cực sâu, hắn ngủ thật lâu như đã ngủ say mấy trăm năm. Vu Chính Hải không nổi giận, cũng không trách mắng Chư Hồng Cộng, chỉ lặng lẽ ngồi lau Bích Ngọc Đao.
Nguyên khí điều động phát ra âm thanh cộng hưởng, đao cương lại loé lên rồi biến mất. Gian phòng lâm vào yên tĩnh.
Qua một lúc lâu, Vu Chính Hải mới thở dài một hơi. Trở về rồi.
Mộng đã tỉnh.
Vu Chính Hải chắp tay sau lưng đứng dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play