“Một đám ô hợp mà thôi.” Minh Thế Nhân phất tay.
Lúc này thiếu niên Vu Chính Hải bỗng nhiên đi tới bên ngoài trướng bồng, nói: “Ta có một yêu cầu quá đáng.”
Minh Thế Nhân vội vàng khom người, chắp tay nói: “Đại sư huynh, huynh nói vậy sẽ khiến bọn đệ tổn thọ đó… Huynh chỉ việc phân phó là được.”
“Mọi người đều nói ở đây tu vi của ngươi cao nhất, cho nên… ta muốn tìm ngươi luận bàn một chút, không biết ngươi có thời gian không?”
Minh Thế Nhân đầu đầy dấu hỏi chấm? hoang mang cực điểm.
Lời này… nên đáp thế nào? Ai giúp ta với?
“Ta biết gần đây có một bãi đất trống, rất thích hợp để luận bàn, sẽ không làm mất thời gian của ngươi quá nhiều. Gần đây ta cảm thấy đao pháp của mình đã tịnh tiến không ít… Hả? Sao sắc mặt ngươi khó coi quá vậy? Thật xin lỗi, yêu cầu của ta khiến ngươi khó chịu sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play