Chúng đệ tử đều ngây ngẩn chẳng hiểu vì sao Các chủ lại nổi giận.
Lục Châu đi tới bên cạnh thiếu niên Vu Chính Hải, nhíu mày mắng đám người: “Không biết lớn nhỏ! Còn không mau lại đây hành lễ với đại sư huynh các ngươi?”
Mọi người ngây ra như phỗng.
Lúc này Tư Vô Nhai mới lên tiếng giải thích: “Đây là đặc tính của tộc Vô Khải, đại sư huynh không được may mắn nên mới trọng sinh thành bộ dạng thiếu niên…”
Mọi người giật mình, hai mắt trừng to như mắt chó. Vẻ mặt của Phan Trọng là đặc sắc nhất, trông đau khổ như vừa ăn phải ruồi.
Nghĩ cách… phải mau nghĩ cách hoá giải tình thế…
Có rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT