Ba ngày sau, một chiếc phi liễn bay từ Lương Châu về đến thành Duyện Châu.
Ba chiếc cáng cứu thương được khiêng vào trong sân viện. Vu Chính Hải, Hoa Trọng Dương và Tư Vô Nhai đều tự mình ra nghênh đón.
Sắc mặt ba người nằm trên cáng đều trắng bệch không còn chút máu. Ngoại trừ Bạch Ngọc Thanh còn có ý thức thì Dương Viêm và Địch Thanh đều đã rơi vào hôn mê sâu.
Vu Chính Hải cau mày.
Cho dù hắn là Giáo chủ của một giáo, nhưng khi nhìn thấy các huynh đệ đã theo mình nhiều năm giờ lại có kết cục thê thảm thế này, tâm hắn vẫn loạn như ma, hoảng đến mất phương hướng.
“Giáo, Giáo chủ… thuộc hạ vô năng!” Bạch Ngọc Thanh muốn ngồi dậy nhưng vì bị thương quá nặng nên chỉ có thể nhấc vai lên rồi lại ngã xuống.
Vu Chính Hải bước tới nhẹ nhàng vịn bờ vai hắn nằm xuống. Vu Chính Hải biết mình không thể hoảng loạn lúc này, tâm phải vững như bàn thạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT