Hoàng Thời Tiết nói: “Với tính tình của Vu giáo chủ thì e là đã sớm tới Duyện Châu, bây giờ Duyện Châu vẫn rất yên tĩnh, xem ra là có chút kiêng kỵ.”
Có hai đại thư viện đe doạ, lại thêm Ngụy Trác Ngôn dễ dàng đánh úp tới thì Vu Chính Hải sao có thể không thận trọng? Hắn vốn chẳng phải kẻ ngu.
Một lát sau, từ xa có một đám tu hành giả mặc bạch y lướt đến với tốc độ cực nhanh, khí thế ngất trời tạo thành hình phương trận gồm khoảng ngàn tên.
“Sư phụ, bọn hắn đến rồi!” Minh Thế Nhân nhảy ra khỏi phi liễn, đứng trên đỉnh núi, vẻ mặt hưng phấn dị thường. “Sư phụ, người mau gọi ra pháp thân cửu diệp giết sạch bọn hắn đi, đại sư huynh sẽ không xảy ra chuyện nữa.”
Lục Châu cau mày nói: “Chớ có hồ ngôn loạn ngữ… vi sư nào phải loại người tạo sát nghiệt lung tung.”
“Đồ nhi nhất thời lỡ miệng! Xin sư phụ thứ tội…” Minh Thế Nhân vội vàng nói. “Sư phụ là người có đức độ, phân rõ phải trái.”
Hoàng Thời Tiết cũng chắp tay nói: “Chuyện khác không dám nói nhưng việc Cơ huynh lòng mang thiên hạ là thật. Những người Cơ huynh giết đều đáng chết. Nếu Cơ huynh là ma vậy Bồng Lai đảo ta nguyện đi theo Ma Thiên Các bước vào ma đạo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT