Lục Châu hứng thú nhìn Lưu Qua. “Người này bây giờ đang ở đâu?”
Lưu Qua lắc đầu. “Hắn ở Thần Đô một khoảng thời gian, để lại chút đồ vật rồi rời đi. Mấy năm qua hoàng thất cũng tìm kiếm hắn khắp nơi nhưng đáng tiếc vẫn bặt vô âm tín.”
“Dường như ngươi rất tin tưởng vị cao nhân thần bí này.”
“Ta hoàn toàn tin tưởng người đó, không chút chấn vấn.” Lưu Qua nhấn mạnh từng câu từng chữ. “Ông trời thiết kế cấm khu cho con người tất có đạo lý riêng, kẻ mưu toan phá vỡ cấm khu nhất định sẽ phải trả một cái giá tương ứng. Con đường tu hành lẽ ra nên thuận theo ý trời mới đúng, ngàn năm tuổi thọ chẳng lẽ còn không đủ thoả mãn lòng tham của con người sao?”
“Lão phu lại không cho là vậy.” Lục Châu nói.
“Cơ huynh có cao kiến gì, ta xin rửa tai lắng nghe.”
“Theo ý của ngươi, con người nên thoả mãn với tuổi thọ ngàn năm. Nhưng đối với phàm nhân mà nói thì trăm năm tuổi thọ đã là quá viên mãn, chẳng lẽ tu hành giả không phải đang phá vỡ ‘cấm khu’ của phàm nhân hay sao?” Lục Châu ngừng lại một lát rồi nói tiếp. “Huống hồ gì chuyện tu hành vốn phải nghịch thiên mà đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT