Phan Ly Thiên chẳng mấy quan tâm, hắn tuỳ tiện rúc vào một góc rồi cười nói: “Cả đời này lão hủ chưa từng ngồi trên chiếc phi liễn nào uy phong thế này… tốt, tốt lắm…”
Xuyên Vân phi liễn bay xuyên qua vài dãy núi và biển mây vô tận, xuyên qua cả mấy dòng sông uốn lượn.
Lục Châu lại nhìn về phía Lãnh La, phát hiện trán hắn đã đổ mồ hôi.
Lục Châu bèn nói với Đoan Mộc Sinh: “Nguyên khí quán thâu vào phi liễn phải cân đối… bánh lái cầm chắc tay vào, mắt nhìn về phía trước, điều chỉnh lại tiết tấu.”
“Đồ nhi minh bạch.”
Về phương diện này thì đúng là ngộ tính của Đoan Mộc Sinh kém xa Minh Thế Nhân.
Dưới sự chỉ đạo của Lục Châu, phi liễn mới miễn cưỡng bay vững một chút nhưng vẫn không đủ ổn trọng.
Chuyện này cũng không thể cưỡng cầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play