Ý là, nhân tài nhiều như vậy, ai mà quen biết ngươi?
Lục Châu nhìn Đỗ chưởng giáo, chắp tay sau lưng uy nghiêm nói: “Lão phu chính là Ma Thần.”
Kỳ thực đối với đại đa số các thành viên Vô Thần Luận Giáo Hội, thờ phụng Ma Thần chỉ là cái cớ mà thôi. Ma Thần lưu lại quá nhiều truyền kỳ và thần tích ở thế giới này, tất nhiên sẽ khiến những người còn lại phân hóa thành ba loại người: một loại là tùy tùng trung thành cuồng nhiệt, một loại là kẻ đối địch, loại cuối cùng là người trung lập.
Giáo hội dựa vào tư tưởng, công pháp, chí bảo và lực ảnh hưởng của Ma Thần để tạo ra một thế lực mới cũng không có gì lạ, nhưng người trong giáo hội không phải ai cũng sùng bái Ma Thần.
Mà một trăm ngàn năm đã qua, Ma Thần đã không còn tồn tại từ lâu.
Câu nói của Lục Châu khiến đám người sững sờ. Đỗ chưởng giáo nghi hoặc nhìn Lục Châu, sau đó biểu tình biến thành đang nhìn một tên đần độn.
Không khí trở nên xấu hổ, kể cả La Tu đang nằm dưới đất cũng cạn lời không nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT