“Không dám.” Hoa Chính Hồng lập tức khom người đáp. Dù sao người này cũng nắm giữ hạt giống Thái Hư, lại do Thất Sinh mang về, sau này sẽ trở thành một cánh tay dưới trướng Minh Tâm Đại Đế.
Nàng nói thêm một câu: “Ngốc một chút cũng tốt. Thất Sinh điện thủ cũng là người có được hạt giống Thái Hư, nếu so sánh đôi bên thì…”
Nàng ấp úng. Minh Tâm phất tay áo ra hiệu: “Cứ nói đi, đừng ngại.”
Hoa Chính Hồng nói: “Ta luôn cảm thấy Thất Sinh điện thủ có chút khó nắm bắt. Lòng dạ hắn quá sâu, lại thông minh kín kẽ, dạng người này là khó khống chế nhất.”
Bất kỳ một vị đế vương nào trên đời cũng đều thích kẻ nghe lời. Nàng cho rằng Minh Tâm Đại Đế cũng như thế. Ít nhất thì trong một trăm ngàn năm qua, kẻ nào không nghe lời Minh Tâm đều có kết cục rất thảm.
Minh Tâm gật đầu: “Chuyện của Thất Sinh không cần ngươi quản. Sau này lo chuyện của mình cho tốt là được.”
Hoa Chính Hồng giật mình, không ngờ Minh Tâm Đại Đế lại thiên vị Thất Sinh như vậy. Kẻ này mới tiến vào Thái Hư ba mươi năm, rốt cuộc đã cho Minh Tâm Đại Đế uống bùa mê thuốc lú gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT