Hai người này thoạt nhìn cũng không phải là loại đồ đệ ngoan ngoãn nghe lời. So sánh với đám người âm hiểm này, Lục Châu lại thích kiểu như lão bát hơn. Tuy rằng hắn trông có vẻ là bùn nhão không trát được tường, nhưng tâm tính không tệ, đối xử với đồng môn cũng rất tốt.
Phẩm hạnh quan trọng hơn tu vi.
Lúc này, đám tu hành giả lít nha lít nhít từ hai phía kéo tới đứng sau lưng Lương Ngự Phong và Vân Đồng Tiếu, số lượng lên đến hơn vạn người.
Lương Ngự Phong lại chắp tay nói: “Lão tiên sinh, xin hãy giúp ta. Nếu không phải vì bất đắc dĩ thì ta cũng không làm như thế này đâu.”
Câu nói này rốt cuộc khiến Lục Châu giận dữ. Hắn nhớ tới bộ dáng lão nhân tuổi đã xế chiều của Trần Phu, vô cùng đồng cảm, lập tức quát lớn:
“Nghiệt đồ bất hiếu, sư phụ ngươi không nguyện ý gặp ngươi, nhất định là vì ngươi đã làm chuyện gì không đúng.”
“Việc này…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT