Tư Vô Nhai nói rành mạch từng tiếng: “Ngươi đã cố hết sức rồi. Nếu Tần Mạch Thương chịu nghe lọt tai một chữ của ngươi, nếu Tần chân nhân chịu nghe một lời khuyên của ngươi, nếu Tần trưởng lão chịu nghe ngươi nửa câu… thì Tần Mạch Thương đã không chết!”
“Ngươi không sai, gia sư không sai, Ma Thiên Các không sai. Người sai là Tần Mạch Thương, sai là Tần trưởng lão, sai là Tần Nhân Việt! Tần gia chấp mê bất ngộ mới có thể đến tìm Ma Thiên Các báo thù.” Tư Vô Nhai hừ lạnh nói, “Lấy sai lầm của người khác ra để trừng phạt chính mình là đồ ngu xuẩn! Ta mà là gia sư, ta đã trục xuất ngươi khỏi Ma Thiên Các rồi!”
Tư Vô Nhai nói xong, vân đài yên tĩnh đến dị thường.
Sắc mặt Lục Châu vẫn bình thản như trước. Tần Nhân Việt cau mày, trầm mặc không nói.
Tần Nhân Việt không nghĩ ra được nửa câu để phản bác người trẻ tuổi này. Tạm thời không luận đến giao tình và tu vi của Lục các chủ. Nếu quả thật hắn vì Tần Mạch Thương báo thù, giết chết Lục Châu, thì chuyện này sẽ trở thành vết nhơ cả đời Tần Nhân Việt hắn.
Tần Nhân Việt tự hỏi, vì sao lại thành thế này?
Yên lặng qua đi, Tư Vô Nhai xoay người chắp tay nói với Lục Châu: “Bái kiến sư phụ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play