Bầu trời không trăng cũng không sao.
Đoàn người Lục Châu đi tới cánh rừng. Lục Ngô nhìn quanh với vẻ nhàm chán: “Nhân loại thật không thú vị.”
“Ngươi là hung thú, nằm ở đâu ngủ cũng được, nhân loại thì không giống như thế.” Đoan Mộc Sinh nói.
“Nhớ ngày đó Đoan Mộc chân nhân lấy trời làm chăn, lấy đất làm giường, ngay cả trong nước cũng có thể ngủ.”
Khổng Văn nghe đến tê cả da đầu, rón rén đi tới cạnh Minh Thế Nhân, thấp giọng hỏi: “Đây… thật sự là thú hoàng sao?”
“Ngươi cảm thấy thế nào?” Minh Thế Nhân liếc hắn một cái rồi không nói gì nữa.
Lục Châu cao giọng nói: “Chúng ta nghỉ ngơi ở đây một khoảng thời gian. Mọi người tự mình tu hành, đừng rời đi quá xa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT