Tư Vô Nhai cung kính khom người nói, “Tuy đồ nhi đã chế ra đan dược thu liễm khí tức nhưng e là vẫn sẽ khiến người khác hoài nghi. Nếu chỉ đơn thuần dựa vào thiên phú để tu hành thì không có khả năng đạt đến trình độ hiện tại. Sau này phải bảo các sư huynh sư muội tận lực ẩn giấu tu vi mới được.”
“Việc này vi sư giao cho ngươi. Lui xuống nghỉ ngơi đi.”
“Vâng.”
Mặt trăng đã lên cao, sao trên trời sáng lấp lánh. Thời gian không còn sớm nữa.
Tư Vô Nhai xoay người rời khỏi biệt uyển, khi đi đến cửa viện thì dừng chân đứng lại, ngẩng đầu thưởng thức ánh trăng, trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh tượng ngày xưa khi mới bái sư.
Thống khổ lớn nhất của Tư Vô Nhai chính là lúc mới lên núi bị sư phụ cho ăn viên đan dược kia. Viên đan dược khiến hắn đau đớn suốt một tháng trời, đau tận xương cốt, mỗi ngày đều sống không bằng chết. Thời điểm đó hắn còn tưởng rằng sư phụ cố ý muốn tra tấn bọn hắn.
Tư Vô Nhai xoay người nhìn về phía biệt uyển, cung kính cúi đầu rồi sải bước trở về phòng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT