Tiêu Vân Hoà cười nói: “Lục huynh có tâm ý này ta đã rất vui mừng, có trị được hay không cũng không quan trọng. Hai ngàn năm qua, ta đã tìm vô số y sư cao minh nhưng không một người nào trị được. Y thuật của bọn họ trác tuyệt nhưng cũng đành bó tay bất lực trước Mệnh Cung bị huỷ hoại.”
“Sau đó ta bắt đầu tự mình tìm kiếm phương pháp. Có rất nhiều phương pháp ngay cả bản thân ta cũng không biết có tác dụng gì không. Lục huynh trị không được cũng là việc bình thường.”
Tư Vô Nhai đứng một bên lúc này cũng lên tiếng:
“Tu hành giới nhìn như tàn khốc nhưng thực ra lại rất công bằng. Nếu có thể dễ dàng khôi phục thì tu hành giả cao giai chẳng phải sẽ đứng trên ngôi cao vĩnh viễn hay sao? Thiên đạo luân hồi, mạnh được yếu thua, tự cổ chí kim đều như thế. Về việc này, Tiêu tiền bối hãy nhìn thoáng một chút, đừng quá cố chấp.”
Tiêu Vân Hoà mỉm cười: “Trẻ con dễ dạy, Lục huynh, ta càng ngày càng hâm mộ huynh nha…”
Lục Châu vuốt râu nói: “Nín hơi ngưng thần, thủ hộ đan điền.”
Lục Châu nâng tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một đoá lam liên xanh thẳm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT