Khi Lục Châu còn đang đi đường đã nghe Hệ thống thông báo không ít lần, cũng đã đoán được Hứa Trần hẳn là đã chết.
Tiêu Vân Hoà chỉ tay về phía đống tro bụi đen thui dưới mặt đất.
Lục Châu gật đầu hài lòng. “Làm tốt lắm.”
Lời này tuy rằng rất có đạo lý nhưng vì sao lại khiến người ta sợ hãi thế này?
Tiêu Vân Hoà nghi hoặc hỏi: “Lục huynh, Sử Ưu Nhiên đâu?”
“Giết rồi.”
Tiêu Vân Hoà nghe vậy, cỗ uất ức tích tụ trong lòng bỗng chốc tiêu tán, nhẹ nhàng nói: “Hắn đáng chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play