Khi trời sắp sáng.
Lục Châu ngửi được một mùi thơm kỳ lạ, vừa rõ ràng, vừa quỷ dị.
Ngoài ra hắn còn ngửi thấy mùi bùn đất, mùi của đám phi cầm lưu lại trên không trung, mùi ẩm mốc trong không khí, mùi cây cỏ tự nhiên…
Lục Châu mở mắt, đưa tay sờ sờ mũi. “Khứu giác?”
Chẳng lẽ thần thông Thiên thư căn cứ vào năm giác quan của con người? Vậy tiếp theo chẳng phải sẽ có thần thông vị giác?
Lục Châu không biết nên khinh bỉ cái Hệ thống này thế nào nữa.
Hơn nữa hắn có toạ kỵ Bệ Ngạn, khứu giác thuộc hàng nhất lưu. Bây giờ có được thần thông khứu giác chẳng phải là hơi dư thừa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play