Lục Châu ngẩng đầu nói với Diệp Thiên Tâm trên không trung. “Thiên Tâm.”
“Xin sư phụ phân phó.”
“Nguyên khí thừa ra tặng cho Thừa Hoàng.”
Diệp Thiên Tâm hơi kinh ngạc rồi gật đầu. “Vâng.” Nàng quay đầu nói mấy tiếng với Thừa Hoàng, Thừa Hoàng lập tức rống lên một tiếng, tung người nhảy lên !
Oanh! Thân thể nó vốn đã lớn như ngọn núi còn nhảy tưng lên khiến cát bụi đất đá bay mịt mù.
Phan Trọng xấu hổ gãi đầu nói: “Cô nãi nãi của ta ơi, Thừa Hoàng mỗi lần động đậy đều khiến đất núi rung chuyển hết cả.”
Diệp Thiên Tâm nở nụ cười bất đắc dĩ. Cũng tại tầm vóc Thừa Hoàng quá lớn, mà đây đã là thu nhỏ lại không ít rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT