Lục Châu vuốt râu gật đầu nhìn về phía Đoan Mộc Sinh: “Cũng được… Tiếp theo vi sư sẽ đốc thúc Đoan Mộc Sinh. Ngươi lại đây.”
Gần một tháng nay dạy dỗ Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung, tốc độ tăng điểm công đức cũng đã chậm lại. Lục Châu phát hiện khi dạy dỗ truyền thụ tâm đắc thì sẽ thu hoạch điểm, nhưng Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung đều có kiến giải tu hành rất sâu sắc, những thứ có thể dạy cũng không nhiều.
Nói tóm lại, điểm công đức ít dần đi có nghĩa là những thứ có thể dạy đồ đệ đã ít đi. Trừ phi Lục Châu có thêm lý giải về tu hành thì may ra.
“A?” Đoan Mộc Sinh sững sờ.
Vu Chính Hải xua xua tay: “Sư phụ gọi kìa tam sư đệ… rốt cuộc cũng đến phiên đệ.”
Đoan Mộc Sinh nghĩ thầm, hai vị sư huynh còn chịu được, bản thân mình cũng tính là dẻo dai, sợ gì mà sợ… Thế là hắn đi tới, khom người hành lễ:
“Sư phụ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play