Lục Châu không khỏi kỳ quái, chẳng rõ Dư Trần Thù rốt cuộc đang làm gì.
Sau khi thay đồ rửa mặt xong, Dư Trần Thù miễn cưỡng lăng không bay lên trở về chỗ cũ.
Lục Châu nhìn hắn, lắc đầu nói: “Việc này rất quan trọng sao?”
“Quan trọng, hơn cả chuyện sinh tử.” Dư Trần Thù đáp.
“Có một câu nói rất đúng. Con người vốn là loài động vật thích nội đấu nhất.” Lục Châu nói.
“Bởi vì con người vốn tục không chịu nổi.” Dư Trần Thù cười khẩy.
“Ngươi cho rằng lão phu không dám giết ngươi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play