Hiện tại đã là hai mươi tháng chạp, qua mười ngày nữa thì sẽ chính thức bước vào Cảnh Hòa năm thứ năm, rất nhiều quan lại quyền quý trong kinh đô đã bắt đầu bận rộn cho ngày tết.
Dân chúng tự nhiên cũng bận rộn, nhưng trong lúc bận rộn thì cũng không tránh khỏi có chút sầu lo.
Trời thì rét lạnh hơn những năm trước, nhưng năm nay Kinh Đô lại không có tuyết, không chỉ Kinh Đô mà mười ba châu gần Kinh Đô cũng đều không có tuyết rơi.
Đối với nông dân có kinh nghiệm phong phú mà nói, bọn họ tự nhiên biết chuyện này biểu thị cho cái gì, nếu năm nay mùa đông không có tuyết rơi, vậy thì thu hoạch năm sau sợ là không mấy lạc quan.
Uyển Nhược Khanh đã khỏi bệnh, khi ăn tết là lúc Câu Lan càng thêm bận rộn, Túy Mặc cứ nhìn nàng ấy chằm chằm, không cho phép nàng đi quản những chuyện kia. Tính cách Nhược Khanh dịu dàng, tự nhiên không lay chuyển được Túy Mặc, hai người chỉ đi ra ngoài mua sắm đồ tết, có đôi khi ba người, Lý Dịch đảm đương nhân vật xách giỏ.
Xách giỏ cho nữ nhân của mình là một việc hạnh phúc, những chuyện này thì không cần hạ nhân hoặc hộ vệ làm thay.
Dựa theo tính toán ban đầu của hắn, đêm đoàn viên năm nay thì người một nhà nên quây quần cùng nhau, nhưng mà áo cưới của Túy Mặc đã lâu rồi mà vẫn chưa thêu xong, hắn lại cũng không tìm được một thời cơ tốt để bày tỏ với Nhược Khanh. Ngày Triều Hội càng gần, không khó tưởng tượng đến lúc đó toàn bộ Kinh Đô sẽ như thế nào, chỉ sợ sẽ trực tiếp nổ tung, bản thân Lý Dịch cũng không biết mình sẽ bận rộn bao nhiêu việc, chuyện ở cùng với các nàng cũng không thể nói khi vội vàng như thế này được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT