Làm người nên hướng về phía trước, nhưng cũng không thể vĩnh viễn hướng về phía trước.
Lão Phương không đọc sách, cảnh giới tư tưởng theo không kịp là điều rất bình thường, Lý Dịch cảm thấy mình cần phải giúp hắn dựng nên nhân sinh quan và giá trị quan chính xác. Ví dụ như tiền thì mãi mãi sẽ kiếm không đủ, khi thích hợp thì nên trợ giúp lại cho xã hội, không màng danh lợi mở nhiều buổi diễn để lấy tiền cứu tế, cho bọn họ dùng giá phổ thông để hưởng thụ thể nghiệm xem kịch 5D. Tuy rằng không thu bạc vào nhưng lại hồi quỹ cho xã hội cũng là giúp ích cho chính bản thân mình.
Nhìn vẻ mặt lão Phương mê mang mờ mịt, Lý Dịch biết ngay là hắn nghe không hiểu gì hết.
Nhưng cái này không quan trọng, hiện tại cảnh giới tư tưởng của lão Phương đã khá hơn rất nhiều so với trước kia. Hắn làm việc tốt không lưu danh, mạo hiểm sinh mạng, dùng tiền riêng của mình giúp đỡ thiếu nữ độc thân nào đó tận ba năm trời, không cầu hồi báo, người như vậy quả thật vô cùng hiếm thấy, cho dù ở thời đại mà nhân tâm còn chưa biến chất này.
- Thế đạo này quả thực không cho người đáng thương con đường sống!
- Địa Dã, ngươi không phân tốt xấu! Thiên Dã, ngươi hại hiền trợ ác uổng làm Thiên!
- Ta không muốn máu của ta chảy xuống đất, mà muốn nó tuôn lên mảnh lụa trắng kia, nếu như có một lời oán khí phun như lửa, nhất định phải xuất hiện tuyết vào tháng sáu, để thi thể ta không phải hiện ra, từ giờ trở đi, Sở Châu này sẽ hạn hán trong suốt ba năm liền!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT