Ánh mắt của lão hoàng đế giống như có thâm ý nào đó, dự cảm không ổn trong lòng Lý Dịch càng ngày càng mãnh liệt.
Trong chớp nhoáng, tinh thần hắn có chút hoảng hốt, cho nên cũng không có nghe rõ ràng tên thái giám kia nói cái gì, hình như gọi tên hắn, mà cũng có lẽ hắn nghe lầm….
Nói chung, thái giám kia nói một tràng, Lý Dịch chỉ nghe được hắn đang khen ai đó, cái gì mà thiếu niên anh kiệt, lập công vô số vì quốc gia, phúc phận thiên thu…... Cùng với một danh sách các từ ngữ càng thêm hoa mỹ, trau chuốt, thổi phồng người nọ đến mức nhân gian ít có, trên trời khó tìm.
Lý Dịch rốt cục yên lòng, tuy hắn cảm thấy mình rất ưu tú nhưng cũng không có ưu tú tới như vậy, xem ra không phải nói mình, chỉ cần không phải tìm hắn kiếm chuyện là tốt rồi, ai cũng được….
- Phong Kim Tử Quang Lộc Đại Phu, khâm thử!
Lý Dịch nghe hiểu được câu cuối cùng, Kim Tử Quang Lộc Đại Phu, cũng không biết vị đại lão nào về hưu, khó trách lão hoàng đế không tiếc dùng từ ngữ trau chuốt như vậy để khen tặng.
Kim Tử Quang Lộc Đại Phu, quan viên chính tam phẩm, mặc dù là chức quan nhàn tản chỉ có quan giai và quan danh, không có thực quyền nhưng lại là vinh dự cực cao đối với quan viên trong triều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play