Rất nhiều thời điểm, hồng nhan cũng có thể đánh đồng với họa thủy.
Ở đầu đường thế kỷ hai mươi mốt, khi gặp được mỹ nữ, người bình thường cũng sẽ nhịn không được mà nhìn nhiều vài lần, có người gan lớn da mặt dày thì tiến lên bắt chuyện, xin Wechat hay số điện thoại gì đó, nếu nhìn vừa ý thì cả hai lại phát triển thêm một bước, đây đều là những việc rất bình thường.
Loại chuyện này từ xưa đã có.
Theo thời đại càng thêm tiên tiến, một số phương diện sẽ ngày càng tiến bộ, nhưng cũng sẽ có một số phương diện lại lùi bước, chẳng hạn như chuyện làm quen này, ở cổ đại bảo thủ lại mở ra hơn nhiều.
Người bình thường nhìn thấy nữ tử xinh đẹp cũng chỉ có thể giới hạn nhìn nhiều vài lần, nhưng đám công tử có tiền có thế làm gì có thời gian rảnh rỗi để tán gái, một lời không hợp thì cướp người là được rồi, nếu không thì mấy đoạn cao trào kinh điển trong kịch ở đâu ra?
Nếu nói theo góc độ của triết học, bất kỳ ý thức nào về cơ bản đều là phản ánh của sự tồn tại khách quan, có thể tìm thấy nguyên mẫu trong thực tế, không có khả năng bỗng dưng sinh ra.
Trấn Quan Tây cường cưới Kim Thúy Liên, Cao công tử trắng trợn cướp đoạt Lâm nương tử….. chỉ tính riêng trong truyện Thủy Hử thì đã đếm được có hơn mười lần phát sinh việc trắng trợn cướp đoạt dân nữ. Nghệ thuật bắt nguồn từ sinh hoạt và cũng cao hơn sinh hoạt, khi Thi tiên sinh viết những cố sự này, cũng không phải không có căn cứ bỗng dưng bịa đặt ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT