Thục Châu xa xôi hoang vắng, nằm ở cực tây Cảnh quốc, địa bàn quản lý chỉ có năm huyện nhỏ.
Vị trí của Vĩnh Huyện là ở Tây Nam bộ Thục Châu, địa phương phía Tây cuối cùng của Cảnh Quốc có dấu vết con người.
Bên ngoài cách thị trấn Vĩnh Huyện năm mươi dặm, có con sông rộng hơn trăm trượng, nếu vượt qua đầu sông này sẽ chính thức tiến vào khu vực của Tề Quốc.
Bởi vì vị trí cách xa kinh thành nên nghèo lại càng nghèo.
Mà địa phương càng nghèo thì lại càng loạn, địa phương càng loạn thì lại càng nghèo, đây là một vòng lặp vô hạng kéo dài vô tận.
Vĩnh Huyện sinh trộm cướp, cho nên trị an nơi đây cực kỳ hỗn loạn, cũng may bọn chúng chỉ là đám giặc cỏ nho nhỏ, chỉ dám làm loạn ở những thị trấn xung quanh, không quá mức tới gần huyện thừa, tại vị trí cách một trăm dặm về hướng Nam mới thật sự khủng bố, là nơi thuộc về ranh giới của cả ba nước Tề Quốc, Cảnh Quốc và Võ Quốc, cả ba nước đều mặt kệ khu vực này, bọn sơn tặc trộm cướp bên trong so với quan phủ còn phách lối hơn, khu vực trăm dặm xung quanh nơi đó đều không có người nào dám ở lại, từ đó chính thức trở thành một nơi hoang tàn vắng vẻ.
Từ xa nhìn lại, tường thành cực kỳ dày đặc, đá thủ vệ ở cửa thành cả đám đều mặt ủ mày chau, dáng vẻ ngán ngẩm buồn bực không chịu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT