Yến hội của hoàng gia thực sự không có gì đặc sắc, hết thảy đều phải quy quy củ củ, cho dù nói chuyện với nhau cũng phải hạ giọng, bao gồm các màn trình diễn ở trong điện, tuy rằng xuất sắc nhưng cũng chỉ giống như hình thức.
Trong lúc yến tiệc thì lão hoàng đế và hoàng hậu có tới một lần, đơn giản chỉ nói mấy câu rồi lập tức rời đi, ngay cả một đoạn múa cũng không có xem hết. Ý đại khái là hôm nay ta làm chủ, mọi người tùy tiện ăn tùy tiện chơi, mọi chi tiêu…trừ vào trong quốc khố.
Thân thể của lão hoàng đế thật sự ngày càng lụn bại, nếu như Lý Dịch không có đoán sai thì mấy ngày nay, khẳng định lão hoàng đế ngay cả Lưu Tể Dân là ai cũng sẽ không nhớ, huống chi lời dặn dò của Viện thái y.
Gặp được loại ông chủ cuồng công việc, nhân viên phía dưới tự nhiên cũng không thể lười biếng được, triều đình Cảnh Quốc cơ hồ không hề có loại không khí xa hoa dâm dật, tiêu cực biếng nhác.
Sau khi lão hoàng đế rời đi, bầu không khí trong điện rõ ràng sinh động hơn hẳn.
Đến lúc này thì mọi người có thể lựa chọn tiếp tục ngồi trong điện xem ca múa, tán gẫu chuyện trên trời dưới đất, hoặc có thể đi ra ngoài giải sầu, nhìn xem hội đèn lồng ở trong vườn.
Ngạo kiều loli dẫn theo Vĩnh Ninh ra ngoài chơi, Lý Dịch cũng đứng lên đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT